Bên trong Du Hí Tràng ngày càng hỗn loạn, khắp nơi đều là người hành động theo bản năng. Bọn họ bắt đầu làm ra những chuyện mà bình thường tuyệt đối sẽ không làm, chỉ trong chớp mắt, toàn bộ con phố chẳng còn ai giữ được dáng vẻ của một người bình thường.
Máu tươi bắn tung tóe trên những đóa hoa hồng, đỏ đậm trộn lẫn vào nhau, nhìn qua hoàn toàn chẳng phân biệt được đâu là máu, đâu là cánh hoa.
“Chắc chắn sẽ có rất nhiều người chết.” Thẩm Tư khẽ lẩm bẩm.
“Quang Minh thần ở đây, sẽ có người bị thương nặng, nhưng có lẽ sẽ không có ai thật sự chết.” Tập Lạc đứng sau lưng cậu, “Nơi này không phải loại Du Hí Tràng quỷ quái. Em với Quang Minh thần nhìn qua thì chẳng có tác dụng gì mấy, nhưng thật ra năng lực của Quang Minh thần không chỉ để thanh lọc quỷ quái, hắn còn có khả năng chữa lành rất mạnh.”
“Cứu được mấy người thường, hắn vẫn có thể làm được.”
Thẩm Tư liếc nhìn Tập Lạc: “Hắn ở thế giới vô hạn lưu cũng lương thiện như thế sao?”
“Sao có thể.” Tập Lạc nhíu mày nhẹ, “Ở thế giới đó có một số Du Hí Tràng cực kỳ tàn khốc, phải giết nhau cho đến khi còn lại vài người thì trò chơi mới kết thúc. Ở nơi đó, có lòng tốt đồng nghĩa với việc từ bỏ mạng sống của mình. Nhưng bây giờ không giống như trước nữa.”
“Không cần phải làm những chuyện tàn nhẫn nữa rồi.”
Thẩm Tư mơ hồ cảm thấy lời này nghe quen quen. Suy nghĩ một lúc, cậu mới nhớ ra – hình như lúc Bạch Quân Di trở về, hắn cũng từng nói như vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT