Lộc cộc, lộc cộc.
Âm thanh lộc cộc kỳ lạ truyền tới, ngay sau khi bàn tay kia vươn ra, tiếng động càng lúc càng rõ ràng. Quan Hòa Sướng trơ mắt nhìn mảng bùn lầy màu tím sụt xuống, thân ảnh không mặt của một người phụ nữ từ trong vách tường rơi ra, cơ thể vặn vẹo, vươn tay về phía hắn.
Đó là một cảm giác rất kỳ quái, không hẳn là sợ hãi, cũng không hoàn toàn bình tĩnh, mà là sự phẫn nộ và bi thương khó có thể diễn tả thành lời.
“Cô là ai?” Quan Hòa Sướng ấn tay lên huyệt thái dương, trong mắt hiện lên vẻ mờ mịt, “Tại sao tôi lại muốn nhìn thấy cô?”
Người từ bùn lầy bò về phía hắn, nếu không nhìn vào khuôn mặt đó, thì trông thế nào cũng giống như đang cầu cứu.
Chiếc nhẫn trên ngón áp út tay phải in hằn trong mắt Quan Hòa Sướng, cậu ta vô thức thở gấp, đầu óc trống rỗng. Ngay khoảnh khắc người bùn kia sắp chạm tới, một người từ bên cạnh bất ngờ kéo hắn ra ngoài. Đoạn bùn vừa rơi xuống chỗ cậu ta tựa như hóa thành một vách tường bùn lầy mới.
“Cậu đang làm gì vậy?” Tập Lạc nắm cổ áo cậu ta, ngạc nhiên hỏi, “Bị mê hoặc rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT