Thẩm Tư đi dọc theo con đường, áo khoác xám bị gió thổi tung, cậu cúi đầu, nghênh gió mà tiến về phía trước.
Đường phố vô cùng yên tĩnh, không có xe cộ, cũng không một bóng người. Sự trống trải khiến người ta khó lòng thích nghi, nhưng Thẩm Tư biết rõ nguyên nhân—vì đang ở bên trong Du Hí Tràng, bất kể là ở đâu, dưới chân đều có thể xuất hiện đầm lầy. Lúc này trốn ở đâu cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Một trận gió lướt qua, thổi vạt áo khoác tung bay. Đúng lúc đó, có tiếng bước chân vang lên sau lưng. Chưa kịp quay đầu, một giọng nói quen thuộc đã cất lên.
“Anh?”
Thẩm Tư ngoảnh lại nhìn, giữa khoảng tối giữa hai bức tường, một bóng người quen thuộc đang đứng đó.
Là Tập Lạc.
Cậu thiếu niên ấy vẫn giữ dáng vẻ non trẻ, chỉ cần nhìn là biết tuổi còn nhỏ. Chỉ có biểu cảm trên gương mặt hơi mang theo vài phần trưởng thành. Thẩm Tư nhớ lần cuối cùng gặp Tập Lạc là khi cậu rời đến Hội Hắc Ám, sau đó không còn liên lạc nữa. Có lẽ giờ các tổ chức cũng không hoạt động gì nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT