Khi Thẩm Tư và Giản Niệm đang trò chuyện, trận chiến giữa đám xương đã kết thúc. Cánh tay và xương đùi giao nhau, trên đỉnh còn đặt một cái đầu lâu, nhìn qua quái dị khó tả, nhất là khi họ quay đầu lại – đầu lâu ấy trống rỗng, đôi đồng tử xoáy sâu nhìn thẳng về phía họ, ngay cả hoa bách hợp trong mắt cũng giống như đang dõi theo.
Đó là kiểu hình ảnh có thể dọa người trưởng thành giật mình nhảy dựng.
“Không nói mấy chuyện này nữa, chúng ta đi đến chỗ ánh sáng kia hội hợp đã.” Thẩm Tư nhìn về phía cột sáng ở xa, “Đó là hướng đi duy nhất của chúng ta. Nếu khu này gần Tổ Đặc Dị , vậy những cầu sinh giả bị cuốn vào chắc đều có liên quan tới bọn họ. Kể cả người bình thường cũng không đến mức hoảng loạn, mọi người hẳn đều sẽ hướng về phía đó.”
Giản Niệm gật đầu đáp lời, hắn cùng Thẩm Tư quay người bước tiếp, trên mặt vẫn giữ nụ cười như mọi khi, dường như hoàn toàn không lo lắng tình huống hiện tại, cũng chẳng cảm thấy nơi này có gì đáng sợ.
Đám xương phía sau vẫn cứ theo sát. Tuy không rõ mấy thứ đó là gì, nhưng vì không thể thoát được nên cũng đành để mặc.
Giẫm lên mặt cỏ, cả hai tiếp tục tiến về phía trước. Giản Niệm đút tay vào túi, liếc nhìn Thẩm Tư bên cạnh. Cậu trông khá yên lặng, rất ít nói. Dù sự im lặng vốn là trạng thái bình thường của Thẩm Tư, nhưng lần này Giản Niệm có cảm giác như cậu đang giấu điều gì đó.
“Thẩm Tư.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play