Thẩm Tư cùng hai người khác bị công ty cho nghỉ dài hạn, thật ra thì không chỉ có cậu, vì Du Hí Tràng và việc phân chia khu vực nguy hiểm, không ít người đều bị cho nghỉ một cách khó hiểu. Đại đa số đều quay về nhà chờ sắp xếp khác, phía chính phủ cũng vì thế mà đưa ra một khoản bồi thường nhất định, trong khoảng thời gian ngắn, những người mất việc vì mất ngành làm công đều rơi vào trạng thái hoang mang.
Cùng lúc đó, Tập Lạc bắt đầu tự học chương trình trung học phổ thông ở nhà. Trước khi tiến vào thế giới vô hạn lưu, thành tích của cậu ta vốn đã không tệ, có thể sống sót tới tận bây giờ cũng không hoàn toàn là nhờ vào vận may. Cậu ta tìm được một bộ chương trình học trên mạng, vừa tự học vừa xem video, kết quả học tập xem như không tồi.
Cửa hàng hoa của hàng xóm Bạch Quân Di kế bên khai trương. Là thần Quang Minh , bất kể là loài hoa gì, rơi vào tay hắn đều có thể nở rộ, cửa hàng của người này hoa nở kiều diễm, mỹ lệ, toàn bộ đều bung nở đúng thời điểm đẹp nhất, khiến người ta không nhịn được muốn ôm về vài bó. Hơn nữa người này quanh thân khí chất ôn hoà, rạng rỡ như ánh mặt trời, hắn đứng giữa bụi hoa, tỏa sáng chói mắt không khác gì chính ánh sáng.
Chỉ có thể nói, thật sự không hổ là thần Quang Minh
Nơi đây là một khu dân cư, giao thông không tệ, người đến người đi tấp nập, việc Bạch Quân Di – người từng mất tích – quay trở lại đương nhiên có người biết. Hơn nữa, hắn còn được công bố là một trong những cầu sinh giả cấp S. Rất nhiều người xung quanh đều mặc định rằng hắn chính là thần Quang Minh , sau khi hắn khai trương cửa hàng bán hoa, tin tức này lập tức lan rộng, kéo theo vô số người vì muốn nhìn hắn một cái mà chạy đến mua hoa. Thậm chí còn có một vài tín đồ tôn giáo từ nơi xa vạn dặm kéo đến hành hương.
Dù sao cũng là thân Quang Minh có thể nhìn thấy, thậm chí sờ được!
Thẩm Tư thỉnh thoảng vẫn thấy những người đó lần lượt chạy tới mua hoa, lúc nhận hoa cứ như sợ tay mình không đủ sạch sẽ, ánh mắt thành kính đến cực điểm, chỉ thiếu nước quỳ xuống. Ngay cả mấy cặp đôi đang đi dạo gần đó cũng đều bị khí thế “yêu thần” này đè bẹp.
Có lẽ là vì đã sớm thành thói quen, Bạch Quân Di cứ cười nhè nhẹ, lần lượt đưa hoa cho bọn họ, biểu cảm chẳng hề thay đổi.
Quay đầu ngáp một cái, Thẩm Tư thở ra một ngụm khí trắng, tay xách túi nguyên liệu nấu ăn mới mua hôm nay, đi ngang qua cửa hàng bán hoa của Bạch Quân Di.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT