Thẩm Tư nhìn hắn: “Anh có ý gì?”
“Tôi không nói với cậu rồi à? Về chuyện của Du Hí Tràng ấy.” Trà Lễ chớp chớp mắt, rồi đột nhiên ôm lấy ngực: “À đúng rồi, là tôi chưa nói, ở chỗ này ngốc lâu quá rồi, đến mức chính tôi cũng quên mất. Trò chơi này chia làm hai tầng, trên và dưới, nghĩa là ở cả hai tầng đều sẽ chọn ra một người thắng duy nhất.”
“Cuối cùng, hai người thắng sẽ mở ra quyết đấu chung kết, quyết định ai mới là người được rời khỏi nơi này.”
“Cố lên nhé, cậu nhất định có thể trở thành người cuối cùng rời khỏi nơi này.” Trà Lễ nói xong liền biến mất vào không khí.
Đúng lúc này, con chim đen lớn lại vỗ cánh bay tới, nó không đáp xuống mà khi Thẩm Tư ngẩng đầu lên, nó đã nhanh chóng ném xuống một lá bài. Thẩm Tư cúi nhặt lên, lật mặt bài ra, cậu thấy rõ màu sắc, hoa văn và con số trên đó.
♥5.
Chưa kịp xem kỹ, rắc một tiếng, lá bài trong tay vỡ vụn, bay khỏi tay cậu, hóa thành từng mảnh nhỏ như tinh tú, rồi tan vào dải cầu vồng xung quanh. Nhìn đám ánh sáng ấy, Thẩm Tư coi như đã hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT