Trà Lễ gật đầu: “Không sai, trò chơi này ưu tiên vận khí ở vòng đầu tiên, nhưng đừng lo, chẳng phải các cậu đều đã chọn tiền đặt cược không ảnh hưởng đến tính mạng rồi sao? Dù có rơi vào màu lam thì cũng chẳng sao cả, các cậu chỉ mất đi một thứ không quan trọng mà thôi.”
Dù người chơi và cầu sinh giả có kêu than cỡ nào thì cũng chẳng thay đổi được gì, bởi lẽ Du Hí Tràng tồn tại chỉ để tiêu diệt hết thảy cầu sinh giả. Trong lúc mọi người còn đang phản đối, hàng loạt đĩa quay đồng loạt xuất hiện trước mặt từng người.
Nhìn đĩa quay hiện ra trước mắt mình, Thẩm Tư xoay bừa một vòng, rất nhanh sau đó đĩa dừng lại, là màu vàng. Cậu nghiêng đầu nhìn sang Giản Niệm, kim chỉ trên đĩa của hắn rơi đúng giữa màu đỏ và màu lam, suýt chút nữa đã chạm vào lam.
“Tôi hình như nhớ ra một chuyện.” Giản Niệm đột nhiên lên tiếng, “Tôi từng chơi cái đĩa quay này rồi, hình như khi đó quay trúng màu lam.”
Thẩm Tư trầm mặc mấy giây: “Màu lam?”
“Cho nên tiền đặt cược bị thu đi luôn.” Những ký ức mơ hồ tràn về trong đầu Giản Niệm, hắn khẽ cau mày: “Trong Du Hí Tràng này, sau mỗi lần thắng một vòng sẽ được thưởng gì đó, nhưng phần thưởng ấy không bao gồm thứ đã bị thua cược. Nói cách khác, thứ đã dùng làm tiền đặt cược, một khi mất đi là không thể lấy lại.”
“Ý cậu là cảm giác nhiệt độ của cậu đã vĩnh viễn mất rồi?” Thẩm Tư nhìn hắn, “Còn nữa, tôi nhớ lúc gã kia giới thiệu luật chơi có nói đây là một trò chơi đấu một chọi một, ngoài việc đặt cược chính thứ của mình còn có thể đánh cược bằng mạng sống, vậy trò chơi này rốt cuộc phải thoát ra kiểu gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play