Mùa đông rất lạnh, ngón tay đặt trên cửa sổ cũng lạnh, như khúc gỗ cứng đờ, đôi khi còn bị lở loét, cho nên… mùa đông đúng là rất lạnh.
Giản Niệm giơ tay nhìn các ngón tay mình, một lát sau ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ. Khác với tiết trời ban ngày trong trẻo, buổi tối này nổi gió lớn, gió lạnh rít gào như tiếng quỷ khóc sói tru, âm thanh ấy khiến người ta chỉ nghe thôi cũng rùng mình.
Nhưng hắn lại không thấy lạnh.
“Không ổn lắm.” Giản Niệm buông tay xuống, “Trong ký ức của tôi hình như không có khái niệm mùa đông sẽ lạnh, hay nước ấm sẽ nóng, những khái niệm này… có vẻ như đã bị làm mờ đi.”
Cho nên, hắn hoàn toàn không nhận ra có gì bất thường.
Thẩm Tư nhìn hắn, đôi mắt đen sâu thẳm mang theo sự chăm chú. Kể từ khi trở về từ nơi đó, thái độ của cậu đã có chút thay đổi. Ví như bây giờ, cậu có thể bình thản đối diện với Giản Niệm, trong mắt không còn chút gì lạnh lẽo, giống như đang trò chuyện bình thường, không có bất kỳ khoảng cách khó xử hay cảm xúc nào khiến người ta thấy không thoải mái.
“Chúng ta đi hỏi thử hàng xóm bên cạnh một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play