Ba năm trước, bọn họ cũng từng thân mật đến vậy , trong đêm tối, ôm nhau dưới bóng đêm, Giản Niệm có thể cảm nhận rõ ràng nhịp tim của Thẩm Tư, cảm nhận được độ ấm từ cơ thể kia.
Thẩm Tư dường như luôn luôn chọn nhường nhịn , nhường hắn được độc chiếm, nhường hắn tiến thêm một bước thân mật, nhường cả bệnh tật lẫn tình yêu của hắn.
Cho đến khi Thẩm Tư nhận định những hành vi kia đã vượt quá giới hạn. Tất cả sự nhường nhịn ấy liền biến mất không dấu vết. Giản Niệm nhận lại chỉ là một cuộc chia tay gọn gàng, không dây dưa, không níu kéo.
Đúng là một người vô tình đến lạnh lòng.
“Tôi không phải yêu quái, cậu cũng không phải yêu quái, nên chẳng có chuyện ‘lấy thân hầu hạ’ gì hết.” – Giọng Thẩm Tư vẫn bình thản, bình đến mức khiến người nghe cũng lạnh lòng theo.
So với sợ hãi tránh né hay đơn giản là chán ghét, thì cái kiểu lạnh nhạt đến mức không đặt ai vào mắt của Thẩm Tư mới là đòn chí mạng.
Giản Niệm khẽ lùi một bước, nở một nụ cười nhẹ với Thẩm Tư, nụ cười ấy như ánh nắng mùa hè: rực rỡ, chói chang, nhưng chỉ càng khiến người ta chói mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play