Ngày xuất viện hôm đó thời tiết rất đẹp, nhiệt độ cuối cùng cũng nhích lên được khoảng trên dưới 0 độ, so với khoảng thời gian trước thì đã ấm hơn không ít. Mặt trời treo cao trên bầu trời, phóng khoáng tỏa ra ánh sáng ấm áp. Thẩm Tư nhìn những đám mây trôi lơ lửng, trong đôi mắt đen sâu của cậu như phản chiếu ánh sáng dịu dàng ấy.
“Cậu định đi đâu?” Giản Niệm bước theo phía sau cậu.
“Về nhà.” Thẩm Tư mở điện thoại soi mái tóc mình, “Nhưng mà tôi có nên xử lý lại tóc một chút không? Càng ngày càng dài, màu sắc cũng phai ra quá rồi.”
Giản Niệm nghiêm túc nhìn mái tóc cậu, trên đó đã sớm lộ rõ những sợi bạc gãy khô, “Cậu tính nhuộm trắng lại hay cắt ngắn đại một cái là được?”
“Cậu thấy sao?” Thẩm Tư nghiêng đầu nhìn hắn.
Vẫn chưa thật sự quen với thái độ thay đổi bất ngờ của Thẩm Tư, Giản Niệm ngẩn người nhìn cậu, rồi nghĩ nghĩ, “Nhuộm trắng lại thì sao? Tôi thấy cũng đẹp mà.”
Thẩm Tư nhìn hắn, một lúc sau khẽ bật cười, sau đó đút tay vào túi áo khoác bước tiếp về phía trước, “Vậy nhuộm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT