“Tôi không phải người của Tổ Đặc Dị, nhưng tôi chưa bao giờ có ý định làm hại cậu.” Thành Hướng Văn tựa vào tường, trông như một kẻ nửa sống nửa chết. Việc bị cướp mất thị lực và sức khỏe khiến tình trạng của hắn trở nên vô cùng tồi tệ.
“Khụ khụ… Thẩm tiên sinh, chúng ta không phải kẻ địch.”
Thẩm Tư nhìn hắn, một lúc sau cậu đứng dậy: “Vậy ít nhất cũng nói cho tôi biết, tại sao anh lại làm vậy? Biết tôi, còn giả làm thành viên Tổ Đặc Dị, mục đích của anh là gì?”
“Mục đích…?” Thành Hướng Văn bật cười, không giống như lúc trước, lúc này giọng hắn rất nhỏ, khàn đặc vì ho nhiều, “Tôi ngay từ đầu đã từng nói, tôi rất sùng bái Thẩm tiên sinh. Sau khi bị cướp mất thị lực, tôi gần như không thể hành động, đúng lúc đó lại nghe thấy giọng nói của cậu. Trong khoảnh khắc đầu óc tôi như bật ra một tiếng ‘cạch’... rồi tôi làm như vậy.”
“Không phải vì mục đích gì, chỉ là… sùng bái cậu thôi.”
Không có mục đích, chỉ là sùng bái?
Thẩm Tư mặt không biểu cảm nhìn Thành Hướng Văn, cậu xoay người rời đi. Không xa phía trước, người đàn ông mất trí nhớ kia đang cẩn trọng quan sát, đó là thành viên Tổ Đặc Dị thực sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play