Bất kể thời gian có thật sự gặp vấn đề hay không, Thẩm Tư nói không sai, chuyện này ngoài cậu ra thì không ai có thể nhận ra được. Giờ chỉ có thêm một Giản Niệm nữa, nhưng hắn cũng không định nói cho bất kỳ ai.
Hắn mãi mãi sẽ đứng về phía Thẩm Tư, nếu chuyện này bất lợi với Thẩm Tư, hắn dĩ nhiên sẽ không báo cho Tổ Đặc Dị biết.
“À đúng rồi, còn một chuyện nữa, về việc tại sao người phụ nữ đó lại đến nhà cậu phóng hỏa.” Giản Niệm đi sau một đoạn, trên mặt mang theo nụ cười như đang trêu đùa, cả người có dáng vẻ đang chờ được khen thưởng, “Nói không chừng có liên quan đến chuyện kia đấy.”
Thẩm Tư nhìn hắn, “Cậu đi đe dọa người ta à?”
“Cái đó sao gọi là đe dọa được? Tôi đâu có đánh mắng gì ông ta, chỉ nhẹ nhàng hỏi vài câu, ông ta cũng nhẹ nhàng trả lời thôi.” Giản Niệm vừa nói vừa cười, “Ông lão đó nói, ông ta thấy cậu trở về nhà từ ban công, trên người còn mặc đồng phục dính máu, nhưng rất nhanh sau đó lại nghe tin cậu xuất hiện ở hiện trường tai nạn xe. Cùng một ngày, cậu thật sự có về nhà sao?”
“Trong ký ức của tôi không có đoạn nào tôi quay về nhà cả, chỉ nhớ là bị cảnh sát đưa thẳng đến đồn.” Thẩm Tư đút tay vào túi, “Cậu thật sự không gây rắc rối chứ?”
“Hả?” Giản Niệm nghiêng đầu, vẻ mặt vô tội. Hắn thực sự rất xinh đẹp, vẻ yếu ớt chỉ càng khiến vẻ tinh tế của hắn thêm nổi bật. Trong khung cảnh tuyết rơi, khuôn mặt hắn thậm chí còn nổi bật hơn cả mấy minh tinh trên biển quảng cáo, đúng kiểu người mà chỉ cần nhìn một lần là không thể nào quên được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play