Lão nhân ném đồ trong tay xuống sàn nhà, “Chúng ta đều là vì muốn tốt cho con! Hiểu Tuệ càng là vì yêu con và đứa nhỏ mới làm ra chuyện như vậy!”
“Con không cần thứ tình yêu đó, Con và cháu sẽ dọn khỏi chỗ này, con sẽ cố gắng xin Thẩm Tư tha thứ, tranh thủ để Hiểu Tuệ có thể được thả ra.” Tiếng bước chân của người đàn ông mỗi lúc một xa, “Còn ba, đến khi nào ba nhận ra đây là sai, thì lúc đó chúng ta hãy nói chuyện lại.”
Rắc một tiếng, âm thanh cánh cửa đóng sầm lại vang lên thật lớn, Giản Niệm tựa người vào tường ban công, hơi nhướng mày.
Lão nhân thở dốc ngồi phịch xuống ghế, ông ta không ngừng hít thở, dưới ánh đèn đôi mắt đã mờ đục, trong lòng vẫn dằn vặt: Tại sao con trai ông lại muốn bao che cái thằng kia? Dù có rời khỏi nơi này cũng không thể thay đổi được chuyện Tỉnh Liên đã bị tống vào tù, mà giờ nó còn quay lại, chẳng phải sẽ càng gây ra tai họa lớn hơn sao?
Ban đầu ông cũng không tin Thẩm Tư là cái gì mà ác ma, cho đến khi chuyện đó xảy ra.
Hôm đó cha mẹ Thẩm Tư gặp tai nạn xe, ông vẫn còn nhớ rõ buổi chiều hôm ấy, ông đứng trên ban công nhìn thấy Thẩm Tư trở về nhà, cậu mặc đồng phục học sinh, trên người dính đầy máu đỏ, cứ như thế đi vào phòng ngủ, từ đó không ra ngoài nữa.
Thế rồi rất nhanh sau đó, người ta truyền tin cha mẹ Thẩm Tư gặp tai nạn, còn Thẩm Tư thì xuất hiện ngay tại hiện trường tai nạn ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play