Dọn sạch chậu hoa bị ném vỡ cùng đất vương vãi, Thẩm Tư xách túi rác đi xuống lầu. Thùng rác dưới lầu bị tuyết phủ lên một lớp, nhưng lại trông vô cùng sạch sẽ, ngăn nắp.
“Thẩm tiên sinh? Anh trở về rồi à?” Một giọng nói vang lên từ phía sau khiến Thẩm Tư hơi sững người. Cậu quay đầu lại, thấy một người đàn ông mặc áo lông vũ màu đen đang đứng sau mình, trong giọng nói mang theo sự mừng rỡ rõ ràng.
Người đó lễ phép chào hỏi, còn Thẩm Tư thì đứng tại chỗ, có hơi ngạc nhiên.
Cậu nhận ra người đàn ông này, là hàng xóm cùng khu, cũng là một trong số ít người không chuyển đi sau khi Du Hí Tràng tinh thần hệ được mở ra. Nhưng Thẩm Tư và anh ta chỉ là quen biết sơ qua, ngoài việc sống gần nhau thì không có bất kỳ liên hệ nào khác. Vậy tại sao người này lại đột nhiên gọi cậu, còn tỏ ra vui mừng như thể cậu trở về là chuyện gì to tát lắm vậy?
“Nghe nói cậu bị tập kích rồi phải đến Tổ Đặc Dị, tôi thật sự lo lắng lắm. Giờ thì tốt rồi, Thẩm tiên sinh cậu đã an toàn trở về.” Người đàn ông đó như trút được gánh nặng, thở phào một hơi rõ ràng.
Thẩm Tư khẽ gật đầu, “Cảm ơn vì đã quan tâm.”
“Không phải tôi nói chứ, Thẩm tiên sinh hình như dễ gặp mấy chuyện kiểu này thật, nghe mà thấy rợn cả người luôn ấy. Nghe nói lúc đang làm việc cũng từng bị đẩy vào Du Hí Tràng đúng không?” Người kia ghé lại gần, chẳng thèm để ý đến việc Thẩm Tư hơi lùi lại, rút ra từ túi áo một tờ tờ rơi đưa cho cậu: “Tôi nói thật, Thẩm tiên sinh có muốn thử xem cái này không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT