Giản Niệm lại ngồi xuống ghế, “Muốn ngủ một lát không? Tôi ở đây trông cậu.”
Thẩm Tư khẽ gật đầu, nhắm mắt lại, cậu điều hòa hơi thở, chỉ một lát sau đã ngủ thiếp đi. Từ khi ra khỏi Du Hí Tràng, Thẩm Tư trở nên hay buồn ngủ hơn hẳn, một ngày có thể ngủ đến mười lăm tiếng mà vẫn thấy mệt. Bác sĩ từng kiểm tra qua, nhưng không tìm được bất cứ vấn đề gì. Cùng Tin cũng đến một lần, kết quả vẫn vậy — không có gì bất thường.
Ngoài những vết thương do ngã từ cầu thang tạo thành, Thẩm Tư cực kỳ khỏe mạnh, thậm chí năng lực khống chế thời gian còn tăng lên rõ rệt. Cậu thích ngủ, không phải vì ảnh hưởng từ năng lực.
Cuối cùng, bác sĩ chỉ có thể suy đoán rằng cơ thể cậu đang tự phục hồi, gây ra cảm giác mệt mỏi.
Giản Niệm nhìn gương mặt khi ngủ của Thẩm Tư, khẽ thở dài. Đúng lúc này, có người gõ hai cái lên cửa phòng, Giản Niệm ngẩng đầu nhìn ra ngoài — là Bạch Quân Di đang đứng ở cửa vẫy tay với anh.
Xác nhận Thẩm Tư ngủ say, Giản Niệm đứng dậy rời khỏi phòng bệnh. Ngoài hành lang, Bạch Quân Di ngồi trên băng ghế dài, trong tay cầm một xấp tài liệu.
“Đây là tư liệu về Du Hí Tràng kia sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play