Vân Tú nhàn nhạt liếc nhìn con quạ đen chết thảm một cái, xua xua tay: "Con chim kia là điềm xấu, mau mang đi xử lý. Đem cái rương dọn vào kho, đừng cản lối đi."
Bộ trang sức vàng ròng kia, tinh mỹ thì tinh mỹ, nhưng nương nương thế nào cũng không đeo. Đổng ma ma nén vẻ chán ghét, lộ ra nụ cười, các cung nhân gật đầu vâng lời, vội gọi mấy thái giám thô sử vào, chưa đầy lát đã mang lễ vật đi ra ngoài.
"Dận Kỳ nói đi chọn ngựa con, không biết chọn thế nào?" Thấy ánh nắng vừa đẹp, Vân Tú bỏ qua chuyện Hoàng Quý Phi, nhẹ nhàng cười, trò chuyện với cung nữ: "Nó thích màu trắng tuyền, giống hệt sở thích của bổn cung……"
Mấy ngày gần đây, Dực Khôn Cung dần bận rộn lên, khắp nơi tràn ngập không khí vui mừng, năm ngày nữa là lễ đầy tháng của Dận Đường.
Nhờ uống thuốc bổ liên tục và dưỡng sức chu đáo, nghĩ thông suốt mọi chuyện, trong lòng không còn uất ức, trạng thái hiện tại của Vân Tú không khác gì trước khi sinh.
Không chỉ khôi phục dung mạo ban đầu, thậm chí còn thêm phần đầy đặn, rạng rỡ hẳn lên, đẹp hơn trước kia.
Sắp hết cữ, lại được thái y cho phép, Vân Tú hôm qua cáo biệt "dầu mỡ", tắm gội một phen thoải mái, hiện đang khoác áo lông chồn ấm áp, tựa lưng vào đệm dựa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT