Lời này ông nói xuôi bà nói ngược khiến Hoàng Đế ngẩn người, nghi hoặc nhìn về phía Thái tử.
Thái tử khẽ hắng giọng, tự trách mình ngốc nghếch, lập tức chắp tay nói: “Nhi thần nghĩ sai rồi.” Ngay cả Hoàng A Mã còn cần Ngọc Dung Cao của Mẫn thái y, làm gì còn phương thuốc dưỡng sinh nào khác?
Chi bằng hỏi Nghi ngạch nương mới thật.
Trước khi cáo lui, Thái tử như nghĩ ra điều gì, vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Hoàng A Mã, tên nghịch tặc Long Khoa Đa kia đã mất chỗ dựa, chân cẳng lại không linh hoạt, thả không có đường ra khỏi kinh thành, có thể trốn đến đâu? Hôm qua đã cho người lục soát từng nhà, chưa phát hiện sơ hở, xin Hoàng A Mã phái thêm người điều tra kỹ nhà Đồng Giai…” Giọng hắn dần nhỏ xuống.
Nhà dân thường buôn bán, có quan sai nha dịch Thuận Thiên phủ đến tận cửa hỏi han; còn phủ đệ của huân quý trọng thần, bọn họ lại tuyệt đối không dám xông vào.
Ý của Thái tử là, trong thời kỳ đặc biệt phải dùng biện pháp đặc biệt. Thật buồn cười một tên loạn thần tặc tử không coi ai ra gì mà gây sóng gió, cứ như vậy, uy nghiêm hoàng gia còn đâu? Hoàng A Mã vẫn chưa đuổi tận giết tuyệt, thưởng cho hắn năm mươi trượng đã là nhân từ, ai có thể ngờ được cục diện hiện tại!
Nhắc đến Long Khoa Đa, mặt mày Khang Hi lạnh lẽo, như đang nhìn một người chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play