Về đến thôn đã là giữa trưa, Lâm Hằng đem cành hoa đào tiện tay bẻ cắm vào bình sứ màu xanh, Tú Lan đã nấu xong cơm chờ.
Phụ thân và các đại công làm việc đều đang đợi.
“Lâm Hằng về rồi vậy thì bưng thức ăn ra.” Lâm mẫu nói một câu, cùng Tú Lan bưng đồ ăn ra.
“Các ngươi cứ ăn trước đi, không cần chờ ta.” Lâm Hằng cười nói.
“Chúng ta cũng vừa về.” Lâm phụ vừa cười vừa nói.
Bên cạnh Lương Quý tóc cắt ngang trán cũng cười nói: “Lâm lão bản, ngươi tìm xong thợ mộc chưa?” Qua mấy ngày tìm hiểu, hắn càng ngày càng kính nể Lâm Hằng, thái độ nói chuyện còn khách khí hơn trước. Hai mươi mốt tuổi mà đã dựa vào chính mình trở thành nhà vạn nguyên, thực sự không tầm thường.
“Tìm xong sớm rồi, ngày mai sẽ tới.” Lâm Hằng gật đầu, rồi nói: “Chúng ta ăn cơm thôi.” “Được.” Đám người đã sớm đói bụng, càng thèm nhỏ dãi cơm nước nhà Lâm Hằng không thôi. Chẳng những bữa nào cũng cơm trắng, mà bữa nào cũng có thịt, khiến bọn hắn có khái niệm sâu sắc về nhà vạn nguyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play