“Uống đi!”
Từ việc bắt anh van xin, đến giờ ép uống bằng được, thái độ của Chử Diệc An đổi nhanh đến phát hoảng.
Lúc nãy cô còn ra vẻ ban ơn, giờ chuyển sang cưỡng ép, khiến Ôn Thời Dự lập tức cảnh giác:
“Cô bỏ cái gì trong đó?”
Thật ra đúng là có bỏ, chỉ một ít nước ép từ cây nấm vàng thôi.
Chử Diệc An cầm chai nước khoáng, bóp mũi anh lại:
“Tôi bảo uống là uống, quên rồi à, tôi là nhà tài trợ vàng của anh đó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT