Lục Khanh Uyên trở lại.
“Thầy không sao chứ?”
Chử Diệc An vội vã mở cửa, trông thấy trên áo Lục Khanh Uyên vương vài vết máu, tóc hơi rối, những chỗ khác nhìn không rõ.
“Không sao.”
Lục Khanh Uyên bước vào nhà, đóng cửa lại, đi thẳng tới bên giếng, “Kẻ đó đã xử lý xong rồi, lấy vài món ra đậy miệng giếng lại.”
Chử Diệc An không hỏi anh xử lý ra sao, chỉ thuận theo lời anh tìm lại tấm ván gỗ từng dùng để che miệng giếng.
Hai người cùng sức đậy lại miệng giếng, Chử Diệc An còn quét lá khô đắp lên tấm ván, cố che giấu thêm chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT