“Rồi sao nữa?”
Chử Diệc An lại hỏi “rồi sao nữa”, lúc này phóng viên cuối cùng cũng nhận ra đối phương đang đùa giỡn mình, thế là lời lẽ càng sắc bén hơn:
“Phải chăng cô cố tình né tránh chủ đề này, không muốn viện trợ cho dân nghèo? Dù cô cũng từng là người nghèo, nhưng nay đã nhờ thừa kế mà vượt cấp nên mới khinh thường họ, đúng không?”
Câu này nói ra, đủ sức châm ngòi một trận khẩu chiến.
Chử Diệc An nhìn thẳng vào anh ta, trong đầu lướt qua vô số câu trả lời kiểu “tô son trát phấn cho sự thật”.
Một lúc sau, cô hơi nghiêng đầu, nhìn thẳng phóng viên, nở nụ cười đầy ác ý:
“Không, anh sai rồi. Tôi chẳng qua chỉ khinh thường kiểu phóng viên như anh thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT