Chu Thiên Quảng đã tỉnh lại nhưng Mộc Tử Tĩnh thì vẫn hôn mê chưa tỉnh.
Giờ dùng bữa đã qua từ lâu, lúc này hai người chỉ có thể nhờ khách sạn mang xe kéo đến đưa người ra ngoài. Ngay trước cổng khách sạn, Chử Diệc An đụng phải một người đang định đi vào.
“Xin lỗi.”
Cô khẽ nói lời xin lỗi, đối phương chỉ lướt mắt nhìn người nằm trên xe kéo.
Ánh mắt Chử Diệc An cũng chạm phải người kia trong khoảnh khắc nhưng rồi lại như không có gì, nhanh chóng rảo bước rời đi.
Nhưng vừa ngồi vào taxi, cô lập tức đóng cửa sổ: “Bác tài, tới đồn cảnh sát. Nhanh lên.”
Cái gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT