Đúng kiểu “gục ngã trước cửa thiên đường”!
Giờ đã thấy được Khu Sinh Tồn mà không vào nổi, Dữu Triệt thật sự muốn khóc.
Biết sớm đồ ăn lại quý đến thế, trên đường anh đã không làm loạn đòi ăn cái này, cái kia. Nghĩ lại suốt quãng đường đã ăn nào là lẩu mini, mì gói, đồ hộp, còn có cả trái cây nữa chứ... giờ anh hối hận đến mức muốn móc hết từ cổ họng ra.
Hối hận thật rồi, hối đến chết mất!
Dữu Triệt chỉ muốn tự tát mình mấy phát cho tỉnh.
“Chử đại ca, giờ tính sao?”
Anh nhìn về phía Chử Diệc An, trong lòng biết chắc đồ ăn trong thùng của cô không đủ cho hai người vào Khu Sinh Tồn, bèn nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT