“Còn nấm hương với nấm tràm không?”
Chử Diệc An hỏi.
Hai thứ này nếu bảo quản tốt thì không chỉ có thể hầm canh, mà còn có thể xào nấu, cũng xem như là một trong số ít loại rau có thể tích trữ lâu dài.
“Không còn nữa.”
Ông chủ xua tay. Dù có thì ông ta cũng phải để lại một ít cho mình ăn chứ.
Thế nhưng nhìn thấy Chử Diệc An ra tay rộng rãi, lại có vẻ rất dư dả, ông ta có chút không nỡ để tuột mất vị khách lớn này: “Cô chờ một chút.”
Vừa nói, ông ta chạy vào trong kho, từ bên trong ôm ra hai cái bao tải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play