Đối diện là tám người, mỗi người đều trẻ trung, lực lưỡng, tay cầm vũ khí. Điều quan trọng nhất là những xác chết mà họ vừa đi qua, có thể trong tay những người này đã có mạng người rồi.
Mặt Chử Diệc An trắng bệch, cô và Lục Khanh Uyên hoàn toàn không phải đối thủ của tám thanh niên cường tráng kia.
Cô lập tức quyết đoán, phá tài tiêu tai.
“Các đại ca, chúng tôi thật sự không thể sống nổi trong toà nhà này nữa, nên mới tính chạy về quê đầu quân người thân. Trong các thùng đó đều là vật tư, xin các đại ca để lại chút đồ ăn dọc đường cho bọn tôi, còn lại các đại ca muốn lấy bao nhiêu cứ việc.”
“Ồ! Đúng là gặp được người biết điều.” Người đứng đầu nhìn cô, trên mặt lộ ra nụ cười ẩn chứa điều gì đó không lành.
Chử Diệc An nhìn nét mặt hắn, trong lòng thoáng hiện điềm chẳng lành.
“Nếu là một ngày trước, ta có thể thả cô đi rồi. Đáng tiếc bây giờ...” Thanh niên kia cố ý dừng lại một chút, sau đó mặt biến sắc, “Tao bị nhiễm thứ quỷ bệnh kia rồi, đằng nào cũng chẳng sống được, chi bằng kéo thêm mấy đứa chết cùng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT