Hai tin nhắn riêng còn lại cũng hỏi cùng một việc, đều là xin thuốc.
Thuốc thì đúng là có.
Nhưng nếu đưa cho họ, liệu có khiến nhiều người khác cũng bắt đầu tìm đến xin thuốc?
Liệu có bị cho là "giàu có lộ liễu"?
Lúc ấy ai nấy đều tìm đến mua bán, lôi đạo đức ra để ép buộc, thậm chí làm ra chuyện gì đó nguy hiểm đến tính mạng thì sao?
Nguyên tắc của Chử Diệc An là có thể giúp người, nhưng phải trong điều kiện không gây nguy hại đến bản thân. Cô trầm ngâm suy nghĩ một lát, rồi từ chối bọn họ.
【Xin lỗi, lúc đó tôi cũng không mua được thuốc. Nhà bạn còn dung dịch sát khuẩn không? Nhà tôi sắp hết rồi, máy bay không người lái chỉ bay ra ngoài được vài lần là cùng.】
Cô lại gửi tin nhắn đi. Hai người kia thì biệt vô âm tín, còn một người lại đáp lại không còn lễ độ như trước nữa, trút hết cơn giận lên đầu cô, một người xa lạ chưa từng gặp mặt, chửi rủa vô cùng khó nghe.
Chính điều đó càng khiến cô thêm tin rằng quyết định từ chối vừa rồi là đúng đắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT