Nói xong, ba người lại sang gõ cửa căn đối diện.
Lục Khanh Uyên dù lái xe ra ngoài nhưng cũng chưa chuyển khỏi khách sạn này, nên giờ vẫn còn ở trong phòng.
Lúc này hình như anh vừa rửa mặt xong, tóc phía trước trán còn ướt, từng giọt nước nhỏ xuống sống mũi thẳng tắp. Ánh mắt lạnh lùng, áo sơ mi đen như lụa cài kín cổ, toát lên vẻ cao quý, xa cách.
Ngay cả bác gái phụ trách ghi chép cũng bị khí chất ấy làm cho sững người, giọng vô thức nhỏ đi vài phần: “Cậu trai, lại đây ghi danh một chút.”
Lục Khanh Uyên liếc qua Chử Diệc An, rồi nhận lấy tờ giấy ghi chép từ tay bác gái.
Chử Diệc An thấy thái độ lạnh nhạt ấy thì không nói thêm gì, liền đóng cửa lại. Dù sao thì, người nhiệt tình mà cứ dính phải mặt lạnh thì cũng chán thôi.
Cô vừa khép cửa, cuối cùng cũng nghe thấy giọng của người đàn ông đối diện: “Trong thời gian cách ly, nhu yếu phẩm sinh hoạt làm sao mua được? Qua kênh nào?”
“Có người mua giúp.”
Bác gái vội vàng lấy điện thoại: “Cậu thêm nhóm đi, sẽ có nhân viên phụ trách liên hệ…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT