Tờ đề thi kia cứ như bùa miễn chết vậy, khiến Chử Diệc An thấy đèn trong khuôn viên trường về đêm cũng sáng rỡ hơn.
Từ phòng chẩn tâm lý tới ký túc xá, đường đi không có biến cố gì nên Chử Diệc An cũng đến nơi rất nhanh. Dưới lầu ký túc lúc này đang có mấy nhóm người giằng co, Chử Diệc An liếc mắt đã thấy không ít gương mặt quen Cao Bằng, Trương Quốc Đống và Đới Lập Thành, còn có cả nhóm ba người từng cướp của cô, cùng hai người trẻ tuổi mà cô đã cứu lúc trước.
Ánh mắt Chử Diệc An rời khỏi đám người đó, dừng lại trên người Bạch Tư Niên, “Anh Bạch không phải đã đến trung tâm quản lý ký túc từ sớm sao, còn chưa lên lầu à?”
Bạch Tư Niên nghe vậy nhìn sang cô, “Tiểu Chử cũng còn mặt mũi nói à, đúng là hại anh Bạch một trận thê thảm. Anh có bao giờ cầm cuốn sổ tay của em đâu?”
“Anh Bạch có mấy cuốn thì chưa rõ nhưng chắc chắn là có đấy.”
Chử Diệc An chẳng cho hắn cơ hội đánh lạc hướng, trực tiếp chốt luôn giá trị mục tiêu của hắn.
“Không lẽ em không có à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT