Tuy tổng giám đốc không phải tổng thống, nhưng cũng trăm công ngàn việc, khác hẳn mấy tổng giám đốc suốt ngày chỉ biết tán gái chơi bóng!

Cậu là một tổng giám đốc chuyên nghiệp.

Thức khuya dậy sớm bận rộn đến tận chiều tối ngày hôm sau, tổng giám đốc mới nhớ tới người yêu dấu của mình.

Tổng giám đốc bảo thư ký: - Gọi điện thoại hỏi lễ tân xem Hiểu Trà đến chưa.

Thư ký: - Cậu ấy đã đợi cậu ba tiếng ở phòng khách rồi.

Tổng giám đốc: - Cái gì? Anh ấy đến sớm vậy à? Sao không ai nói với tôi hết?

Thư ký cười nói: - Cậu ấy bảo tuyệt đối không được nói với tổng giám đốc là cậu ấy đã đến trước ba tiếng, cứ để tổng giám đốc làm việc đi, không cần để ý tới cậu ấy.

Nghệ sĩ vô danh đến sớm là muốn tranh thủ hảo cảm, ai ngờ thư ký để anh đợi ba tiếng thật.

Tổng giám đốc thích nhất là người hiểu chuyện, lập tức quyết định gác lại mấy phần tài liệu sắp xong để đi an ủi alpha nhỏ bé tội nghiệp và bất lực kia. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Nghệ sĩ vô danh ngồi trong phòng khách sắp ngủ gật luôn rồi, thấy tổng giám đốc vẫn đứng dậy cung kính cúi chào: - Ngài đến rồi, đã xử lý công việc xong chưa?

Tổng giám đốc không nhận nổi lễ lớn kiểu này, vội vàng đi tới.

Ai ngờ nghệ sĩ vô danh nhắm mắt lại, nghiêng đầu rồi ngã vào lòng tổng giám đốc.

Tổng giám đốc nhìn mặt mày trắng bệch của nghệ sĩ vô danh: - Anh không sao chứ?

Nghệ sĩ vô danh yếu ớt cười, trên người tỏa mùi trà thoang thoảng: - Không sao, chắc là tuột huyết áp thôi.

Lần trước tổng giám đốc nghe thấy từ tuột huyết áp này là từ miệng người tình omega mới của ba cậu, omega kia trông cũng yếu ớt như Hiểu Trà, trên người còn tỏa ra pheromone thoang thoảng...

Tổng giám đốc nghiêm túc hỏi: - Chẳng lẽ... anh bị tuột huyết áp trong lúc mang thai?

Nghệ sĩ vô danh cứng họng, rưng rưng giải thích: - Tôi là alpha, tổng giám đốc.

Tổng giám đốc lộ vẻ giật mình: - Đây là kỳ tích y học!

Thư ký: - Phụt.

Tổng giám đốc quay đầu lườm thư ký một cái. Thư ký chuyên nghiệp ngậm miệng, mỉm cười ra hiệu mình sẽ tiếp tục giả bộ là người vô hình.

Tổng giám đốc ôm nghệ sĩ vô danh, cứ thấy cảnh tượng này sai sai nhưng mà cũng hơi quen quen.

Cứ như hoàng thượng đi thăm phi tần bị sảy thai ấy.

Nghệ sĩ vô danh lặng lẽ lau lớp son trắng trên môi, mỉm cười nói: - Tổng giám đốc, tôi đỡ hơn nhiều rồi, không cần lo lắng cho tôi đâu.

Trong lòng: Mau quan tâm tôi đi chứ!

Tổng giám đốc gật đầu, không hề nghi ngờ anh: - Được rồi, vậy anh ký vào bản hợp đồng này đi.

Nghệ sĩ vô danh: ?

Thư ký đưa một bản hợp đồng hôn nhân.

Nghệ sĩ vô danh nhận lấy bản hợp đồng còn dày hơn cả cuốn trà nghệ của anh, nhất thời hơi khó chấp nhận.

Anh còn chưa kịp phát huy trà nghệ cả đời nữa, sao đã cưới cậu ấm đẹp trai nhà giàu luôn rồi?

Tổng giám đốc thấy nghệ sĩ vô danh do dự: - Thế này đi, tôi cho anh hai ngày để suy nghĩ kỹ lưỡng...

Nghệ sĩ vô danh nhanh tay lẹ mắt ký tên điểm chỉ, dịu dàng cười nói: - Không cần đâu, tổng giám đốc, được kết hôn với ngài là vinh hạnh cả đời của tôi.

- Không tệ, anh có tầm nhìn xa đấy, tôi thích nhất kiểu alpha hiểu chuyện nghe lời không giả tạo như anh. 

Tổng giám đốc vỗ vai anh: - Tiếp tục cố gắng, làm cho tốt.

Mặt nghệ sĩ vô danh lập tức đỏ bừng.

“Làm” cho tốt?

Sao cứ như nhân viên mới vào làm vậy?

- Vâng, tổng giám đốc. 

Nghệ sĩ vô danh nhanh chóng nhập vai: - Chắc chắn tôi sẽ làm thật tốt.

Nhấn mạnh chữ “làm”.

Tổng giám đốc là kiểu đàn ông cứng nhắc không nhạy với cảm xúc, trong lòng chỉ có công việc, hoàn toàn không để ý đến chuyện nhấn giọng, cậu cúi đầu nhìn đồng hồ: - Bây giờ tôi đưa anh đi mua một bộ vest, sau đó chúng ta sẽ đi cục dân chính, anh thấy sắp xếp như vậy thế nào? ( app truyện T Y T )

Nghệ sĩ vô danh biết rõ mình không có quyền từ chối, tuy anh chưa xem hết bản hợp đồng, nhưng tóm lại chỉ có một ý:

Hết thảy nghe theo tổng giám đốc!

Nghệ sĩ vô danh mỉm cười: - Ừm, tổng giám đốc. Nghe theo ngài hết.

Tổng giám đốc: - Điều khoản thứ tư trong hợp đồng, không được dùng kính ngữ.

Khuôn mặt nghệ sĩ vô danh vẫn như thường: - Ừm, tổng giám đốc. Nghe cậu.

Tổng giám đốc: - Điều khoản thứ năm trong hợp đồng, phải gọi tên thân mật của tôi cho có vẻ thân thiết.

Nghệ sĩ vô danh: - Tên... tên thân mật của cậu là gì?

Tên đầy đủ của tổng giám đốc là Chung Sài.

Tổng giám đốc mỉm cười: - Tiểu Sài.

Nghệ sĩ vô danh cà khịa trong bụng: Như giống chó nào ấy.

Khuôn mặt nghệ sĩ vô danh vẫn như thường: - Ừm, Tiểu Sài. Chúng ta đi mua quần áo thôi, thật sự mong chờ lắm đó!

!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play