Chương 9: Trái Tim Vẫn Còn Đập Vì Em
Trở về từ phòng thí nghiệm, hai người họ kiệt sức cả về thể chất lẫn tinh thần. Linh vẫn nằm yên, hơi thở yếu ớt như sợi chỉ mong manh giữa sống và chết. Thẩm Hàn nhẹ nhàng tiêm thuốc vào cánh tay cô, ánh mắt kiên định, không để lộ chút mệt mỏi nào. Nhưng Lục Dạ thấy rõ đôi bàn tay ấy đang run lên – không phải vì sợ, mà là vì áp lực quá lớn đang đè nặng trên vai cậu.
Gió đêm lùa vào qua khe cửa, khiến cả căn hầm lạnh buốt. Lục Dạ lấy thêm chăn phủ lên người Thẩm Hàn. Cậu đã thiếp đi từ lúc nào không biết, tựa lưng vào tường, đầu hơi nghiêng về phía Linh. Gương mặt nghiêng nghiêng dưới ánh đèn mờ khiến lòng hắn bất giác quặn thắt.
Hắn ngồi xuống bên cạnh, đưa tay khẽ vuốt một lọn tóc rối dính trên trán Thẩm Hàn. Những ký ức kiếp trước lại ùa về như thủy triều – ánh mắt thất vọng của Thẩm Hàn trước khi chết, tiếng gọi khàn khàn “Lục Dạ, em không phản bội anh…” và khoảnh khắc máu đỏ nhuộm ướt nền xi măng lạnh lẽo.
“Tại sao… đến lúc mất em rồi tôi mới biết, tôi yêu em?” Lục Dạ khẽ thầm thì. Giọng hắn run run, từng chữ như cứa vào lòng. “Kiếp trước, tôi là kẻ ngốc, là kẻ giết chết thứ quý giá nhất đời mình. Nhưng lần này… tôi không để mất em lần nữa đâu, Thẩm Hàn.”
Thẩm Hàn khẽ cựa mình, đôi mắt mở ra chậm rãi. “Anh vừa nói gì sao?”
Lục Dạ thoáng giật mình, rồi bật cười khẽ. “Không có gì, chỉ là… tôi thấy em vẫn ổn.”
Cậu nheo mắt nhìn hắn, giọng vẫn còn ngái ngủ. “Anh không cần cố gắng gồng lên đâu. Nếu mệt thì ngủ một chút. Tôi có thể trông Linh.”
“Em lúc nào cũng nghĩ cho người khác,” Lục Dạ khẽ thở dài. “Còn tôi… tôi từng chỉ biết nghĩ cho bản thân.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play