Chương 19: Nơi ngọn lửa chưa bao giờ tắt
Bầu trời xám xịt đổ xuống một trận mưa rả rích, từng giọt rơi xuống nền đất lạnh buốt nơi Thẩm Hàn đang quỳ gối, hai tay run rẩy ôm lấy thân thể đẫm máu của Lục Dạ. Khuôn mặt của Lục Dạ tái nhợt, hơi thở yếu ớt như sợi chỉ mong manh, nhưng đôi mắt vẫn mở, nhìn thẳng vào Thẩm Hàn — trong mắt anh không phải là nỗi đau mà là sự kiên cường.
“Lục Dạ… anh phải cố lên… nghe em nói chứ?” Thẩm Hàn lắp bắp, tay ấn chặt vết thương đang tuôn máu ở bên hông anh. Máu nóng hổi tràn ra giữa lòng bàn tay cậu, nhuộm đỏ chiếc áo rách nát.
Lục Dạ nở một nụ cười nhạt, yếu ớt, “Ngốc… đừng khóc… em khóc xấu lắm…”
Câu nói yếu ớt nhưng quen thuộc khiến tim Thẩm Hàn đau nhói. Cậu nghiến răng, gạt đi nước mắt, gào lên với đồng đội đang chạy tới từ xa: “Tôi cần bộ y tế! Mau lên!”
Tiếng bước chân dồn dập vang vọng giữa khu rừng đổ nát. Phía sau họ, đám tang thi đã bị đẩy lùi tạm thời, nhưng không ai dám chắc bao lâu nữa sẽ lại bị vây hãm. Một thành viên trong đội cứu trợ, mặc áo giáp sần sùi dính đầy bùn đất, chạy đến và ném túi sơ cứu cho Thẩm Hàn. Cậu đón lấy, nhanh chóng lấy ra bông, gạc và ống tiêm kháng sinh, tay run lẩy bẩy nhưng đầy quyết tâm.
“Chúng tôi sẽ đưa anh ấy đến căn cứ B ở phía tây,” đội trưởng đội cứu trợ nói, tay cầm bộ đàm vẫn còn đang phát tín hiệu. “Nhưng đường đi rất nguy hiểm, chỉ có thể đi bộ qua khe núi K-13. Xe không vào được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT