Tối đó, Vân Sương không về thôn mà lưu lại trong huyện. Thật ra nàng mang theo rất nhiều quả đơn bì, nhưng khi bán chỉ lấy ra hai bao, số còn lại thì gửi tạm ở Thất Phong Cư – nơi mẹ con nàng sẽ nghỉ qua đêm.
Nàng không về làng, phần vì thấy ngại khi ngày nào cũng để Lý thúc phải dậy sớm đưa đi. Dù Hoa tẩu tử luôn miệng nói không sao, Lý thúc cũng chưa từng kêu ca, nhưng nàng không thể xem đó là điều đương nhiên.
Ý định rời khỏi thôn, xem ra cần sớm thực hiện hơn rồi.
Tối nay, nàng không ở phòng thượng hạng như trước mà tiết kiệm hơn, chỉ thuê một phòng thường.
Nhờ ở sẵn trong huyện, hôm sau nàng đến chợ còn sớm hơn mọi khi, nhưng khiến nàng bất ngờ là – khi đến góc quen thuộc để bày hàng, đã có không ít người đứng đợi sẵn.
Một phụ nhân ngoài bốn mươi vừa trông thấy nàng liền vui mừng bước tới: “Vân nương tử, cuối cùng cô tới rồi! Mấy hôm trước con dâu tôi mua ít quả đơn bì từ cô, tôi ăn thử liền thấy thèm ăn hẳn. Người già như tôi, khẩu vị ngày càng kém, đến thịt thần tiên cũng chẳng ăn nổi, vậy mà hôm đó lại ăn hết hai bát cơm!
Hôm qua tôi định mua thêm thì đã bán hết rồi, hôm nay liền tranh thủ tới sớm!”
Những người khác, có người là khách quay lại như bà, có người hôm qua chưa mua được nên tiếc nuối, cũng có người được bạn bè giới thiệu tới thử.
Phản hồi còn tốt hơn cả mong đợi của Vân Sương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT