“Chà, con bé Phái Nhi đúng thật là có phúc, vậy mà thật sự đính hôn với Tứ lang quân nhà Tào gia rồi đấy.”
Người phụ nhân mặc áo lục sẫm không khỏi bĩu môi, thấp giọng nói: “Vì chuyện này mà Ngô tẩu tử đã vênh váo suốt mấy ngày nay, hễ gặp ai cũng khoe rằng con gái nhà họ sắp gả vào Tào gia. Hứ, nói cứ như thể chính bà ta sắp được gả đi không bằng…”
Bình thường, Ngô thị vốn tự hào vì sinh được một đứa con gái tốt, thường xuyên chèn ép, mỉa mai những phụ nhân khác trong thôn. Tuy bề ngoài không ai nói gì, nhưng trong lòng ai nấy đều ít nhiều oán hận bà ta.
Người phụ nhân mặc áo đỏ sậm không nhịn được mà chua chát nói: “Cũng khó trách bà ta vênh váo. Tào gia là hạng người nào chứ? Chỉ riêng Thất Phong Cư thôi cũng đã sắp mở khắp ba mươi hai châu phía bắc Đại Tề rồi, chưa kể đến những quán trọ khác mà họ nắm giữ!
Nếu Phái Nhi thật sự gả được vào Tào gia, thì đời này chính là số hưởng, ăn ngon mặc đẹp. Nếu sau này con bé có thể đứng vững trong Tào gia, không chừng còn có thể khiến Tào gia bỏ tiền chuộc cả nhà họ Liễu ra khỏi quân hộ, vậy thì thật sự là một người đắc đạo, gà chó cùng lên tiên!
Ôi, cái phúc phận đó, con bé Xuân Hương nhà ta đời này có mơ cũng chẳng dám nghĩ tới!”
Việc người trong quân hộ được di dời ra ngoài là chuyện vô cùng khó khăn ở Đại Tề, song không phải hoàn toàn không có cách.
Một trong những cách ấy chính là bỏ tiền, nhưng số tiền đó không phải ít. Vân Sương nhớ rõ, trước đây Hoa tẩu tử từng nói, muốn chuộc một nam đinh ra khỏi quân hộ, ít nhất phải tốn mười ngàn lượng bạc trắng, lại còn phải trình báo lên châu phủ, được phê chuẩn mới được, huống hồ là muốn chuộc cả nhà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT