Vân Doãn: “……”
Vân Sương lặng lẽ ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng có chút hối hận vì đã nói dối bọn họ một chuyện như vậy.
Nàng dứt khoát mạnh mẽ đổi chủ đề, ôm hai đứa nhỏ đặt lên giường, nói: “Được rồi, đừng ríu ra ríu rít nữa, ngày mai nương còn phải dậy sớm làm việc đấy! Y Nhi và Doãn Nhi cũng phải tới giúp nương đó nha.”
Chiếc giường vốn lạnh lẽo cứng ngắc, nhờ được trải một lớp chăn dày liền trở
nên ấm áp và thoải mái vô cùng. Vân Y lập tức mắc mưu gian xảo của mẫu thân, cười hì hì nhào lên chiếc gối mềm mại, nghiêng đầu chớp mắt tò mò hỏi: “Nương, người định làm gì thế?”
“Bí mật.”
Vân Sương cũng chớp mắt, mỉm cười nói: “Ngày mai các con sẽ biết thôi.”

Sáng hôm sau, Vân Sương dậy từ rất sớm, lôi ra nửa giỏ sơn tra mà trước đó bọn họ đã hái về, chính là thứ mà Vân Doãn cực kỳ ghét bỏ, sau đó nàng tỉ mỉ rửa sạch, bỏ hạt bên trong.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play