CHƯƠNG 5:Phòng Thí Nghiệm Bí Ẩn và Âm Mưu Trong Bóng Tối
Ngày hôm sau, bệnh viện Nhân Ái vẫn náo nhiệt, nhưng trong từng hành lang, từng phòng ban lại ẩn chứa những bí mật khó lường. Dr. Đoàn Kha cảm nhận được điều đó từ những cái nhìn lén lút, những cánh cửa đóng sập bất thường và những câu chuyện rỉ tai thầm kín.
Ca bệnh mới chuyển đến là một người đàn ông trung niên tên Hùng, nhập viện với triệu chứng co giật không rõ nguyên nhân, mất trí nhớ tạm thời và những cơn sốt thất thường. Điều lạ là các xét nghiệm cơ bản đều bình thường, không ai giải thích được vì sao.
Kha ngồi bên giường bệnh, đặt tay lên trán ông Hùng, cảm nhận sự bất ổn mà y khoa chưa thể lý giải. Anh quyết định mời các chuyên gia đầu ngành để hội chẩn và đồng thời xin quyền truy cập vào phòng thí nghiệm nghiên cứu, nơi mẫu bệnh phẩm của ông Hùng đang được phân tích.
Tại phòng thí nghiệm, các thiết bị hiện đại phát ra ánh sáng xanh lạnh lẽo, phản chiếu lên khuôn mặt nghiêm nghị của đội ngũ kỹ thuật viên. Mẫu máu của ông Hùng cho thấy dấu hiệu tế bào biến dị, nhưng không giống bất kỳ loại virus hay vi khuẩn nào từng biết đến.
Kha đứng trước màn hình phân tích, ánh mắt sắc lạnh như thám tử. Anh phát hiện một cấu trúc tế bào lạ, có khả năng nhân bản cực nhanh và tấn công trực tiếp vào hệ thần kinh trung ương, gây ra các triệu chứng co giật và mất trí nhớ.
Một trợ lý run rẩy lên tiếng:
– “Bác sĩ, có vẻ đây là một loại virus biến dị do thí nghiệm thất bại trong phòng nghiên cứu.”
Kha cau mày, biết rằng câu chuyện không đơn giản chỉ là một ca bệnh lạ mà còn có thể liên quan đến một âm mưu lớn trong bệnh viện.
Tối hôm đó, Kha bí mật đến khu vực phòng thí nghiệm cao cấp mà chỉ có một số người quyền lực trong bệnh viện được phép ra vào. Anh nghe được cuộc điện thoại giữa hai người giấu mặt, nói về việc “phải giữ kín sự cố” và “không để thông tin lọt ra ngoài”.
Những đoạn hội thoại ngắt quãng nhưng đủ để Kha đoán ra: có một nhóm người trong bệnh viện đang che giấu sự thật về những thí nghiệm nguy hiểm trên mẫu bệnh phẩm của bệnh nhân, nhằm mục đích thử nghiệm thuốc mới mà chưa được kiểm duyệt.
Kha quyết định phải tìm ra sự thật và cứu bệnh nhân trước khi mọi chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát. Anh triệu tập nhóm cộng sự thân tín, lên kế hoạch bí mật theo dõi và lấy mẫu xét nghiệm độc lập để xác nhận mối nguy hiểm thật sự.
Khi tiến hành thử nghiệm thuốc mới, Kha phát hiện thuốc chưa hoàn thiện nhưng nếu không sử dụng kịp thời, bệnh nhân sẽ bị tổn thương não vĩnh viễn hoặc tệ hơn là tử vong.
Trong một đêm trắng, Kha ngồi trước hàng chục biểu đồ, hình ảnh quét não và kết quả xét nghiệm, kết hợp kiến thức y học uyên bác với trực giác nhạy bén. Anh phát hiện ra một chuỗi mã gen đột biến trong virus – một dạng “bảo mật sinh học” mà chỉ một vài chuyên gia y học trên thế giới mới hiểu được.
Bằng cách điều chỉnh liều thuốc theo từng bước, anh bắt đầu kiểm soát sự phát triển của virus trong cơ thể ông Hùng. Từng giờ trôi qua, bệnh nhân dần tỉnh lại, các triệu chứng co giật thuyên giảm.
Giữa căng thẳng, Kha vẫn không quên giữ tinh thần cho đồng nghiệp. Trong lúc trao đổi về kế hoạch điều trị, một trợ lý vụng về làm đổ toàn bộ khay dụng cụ lên sàn, khiến mọi người một lúc lặng đi, rồi bật cười vì sự “hỗn loạn có trật tự” ấy.
Kha cười, nói:
– “Trong y học, đôi khi ta cần chút ‘rối loạn’ để tạo ra sự sáng tạo. Nhưng lần sau đừng rối loạn trên sàn nữa nhé!”
Nhận ra mức độ nguy hiểm của sự việc, Kha phải đối mặt với những áp lực từ ban giám đốc bệnh viện – những người muốn giấu nhẹm sự cố để bảo vệ danh tiếng và lợi ích cá nhân.
Cuộc đấu trí căng thẳng giữa Kha và họ diễn ra trong các cuộc họp kín, nơi từng câu chữ đều mang hàm ý đe dọa.
Nhưng với tài năng và lòng dũng cảm, Kha kiên quyết vạch trần sự thật, đồng thời tìm kiếm sự hỗ trợ từ các cơ quan y tế bên ngoài.
Kết thúc chương là hình ảnh Kha đứng trước cửa phòng bệnh của ông Hùng, ánh sáng ban mai chiếu rọi qua khung cửa kính, như báo hiệu một cuộc chiến mới chỉ vừa bắt đầu.
Anh thầm nghĩ:
– “Chữa bệnh không chỉ là chuyên môn, mà còn là sự kiên cường trước những thế lực đen tối. Tôi sẽ không để ai chịu thiệt thòi vì sự thiếu minh bạch.”