Bắc Tống, men xanh thẫm Nhữ Diêu từng được trưng bày tại hội đấu giá của nhà J, được mua với giá trên trời là 2,7 triệu đô la Hồng Kông, phá kỷ lục thế giới về đồ sứ lúc bấy giờ.
Từ đó về sau, đồ sứ Nhữ Diêu liên tiếp được bán với giá cao, trở thành món mà giới sưu tầm tranh nhau cất giữ như báu vật.
“Xin hỏi…” Vân Chu cảm thấy giọng mình không được tự nhiên, cậu khựng lại một chút, cố gắng điều chỉnh để bình tĩnh hơn mới nói: “Hai món tàn khí và những mảnh vỡ Nhữ Diêu này có thể cho tôi xem một chút không?”
“Đương nhiên là được.” Chỉ chưa đến mười phút, hai nhân viên đã mang ba món được yêu cầu đến, rõ ràng là chẳng mấy ai chú ý đến chúng.
Trong đợt đấu giá lần này, tổng cộng có hơn hai trăm món đồ sứ, trong đó không thiếu bảo vật tinh xảo, còn có cả “Thanh Càn Long ngự chế – Hữu Phượng Lai Nghi” bình chuyển tâm khiến giới sưu tầm tranh nhau chiêm ngưỡng. Trong hoàn cảnh ấy, chẳng mấy ai để mắt đến mấy món tàn khí, càng đừng nói đến những mảnh vỡ.
Điều này giống như có người định mua một chiếc túi xách bản giới hạn, nhưng khi phát hiện túi bị rách ở đáy, người đó thà bỏ số tiền lớn hơn để mua một chiếc khác tình trạng hoàn hảo, chứ không chọn cái bị hỏng.
Đồ sứ cũng vậy, khi có quá nhiều món quý giá, thiếu một món bị sứt mẻ chẳng ảnh hưởng gì. Người bình thường sẽ chẳng muốn bỏ thời gian và công sức phục chế, hơn nữa kết quả chưa chắc đã hoàn mỹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT