Vu Hinh Lan liếc nhìn con trai qua gương chiếu hậu, trong mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc — đôi chén đựng thức ăn cho chim này chẳng phải là đồ sứ thời Tống hay sao? Vận may của con trai đúng là quá tốt!
Chỉ là nhớ tới số nợ gần đây, cùng căn nhà mới mua đều do đồ cổ mang lại, bà lại cảm thấy chuyện này theo lẽ thường cũng dễ hiểu.
Bà cho xe dừng bên đường:
“Chu Chu, mẹ tự về được rồi. Con đi thẳng tìm Đỗ lão đi, phố đồ cổ với chợ chim gần nhau thế, không cần vòng vèo mất công.”
“… Cũng đúng.” Vốn dĩ Vân Chu định ngày mai mới tới, nhưng như vậy lại phải mất nửa ngày, buổi chiều còn phải về trường, thời gian hơi gấp.
Chi bằng hôm nay ghé thăm Đỗ gia gia, để mai có thể ở nhà bầu bạn với mẹ cả ngày.
“À đúng rồi mẹ, chén đựng thức ăn cho chim để con quay lại lấy, nặng lắm, mẹ không bê nổi đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play