Sau khi đã có chút hiểu biết nhất định về đồ sứ, Vân Chu lại một lần nữa bước vào khu chợ đồ cổ.
Một thời gian không ghé, ở đây đã xuất hiện không ít gương mặt mới.
Cậu liếc qua quầy chuyên bán vại Thanh Hoa phía trước, người đàn ông trung niên vẻ mặt chất phác hôm trước vẫn ngồi ở đó.
Giới đồ cổ vốn là như vậy — mua bán xong là dứt khoát, người bán cũng chẳng sợ ai tìm tới gây chuyện, vì rốt cuộc chủ quầy không bao giờ đảm bảo món hàng là chính phẩm.
Tuy trong lòng vẫn hơi khó chịu, nhưng Vân Chu buộc phải thừa nhận là do nhãn lực của mình chưa đủ. Nếu là nhân vật lão luyện như Đỗ lão gia tử, dù kịch bản có khéo đến đâu cũng chẳng thể lừa nổi ông.
Thiếu niên thu hồi ánh mắt, bắt đầu tìm những quầy bán mảnh sứ vỡ.
Thành phố S vốn không phải nơi nổi tiếng về lò gốm, khác hẳn Cảnh Đức Trấn — nơi từ thời Minh đã vang danh thiên hạ, sang đời Thanh lại càng trở thành trung tâm chế tác đồ sứ cả nước — nên chợ đồ cổ ở đây cũng chẳng có mấy quầy chuyên bán mảnh sứ vỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT