Trong quá trình chữa trị rất nhiều món đồ, Vân Chu sẽ dựa vào hoa văn, màu sắc, chất men… được thể hiện trên mảnh sứ vỡ để phân biệt từng chi tiết, thậm chí có một số hoa văn bổ trợ còn có thể tìm được điểm tham chiếu từ những mảnh sứ vỡ khác, nhờ đó năng lực nhận diện đồ sứ của cậu được nâng cao rõ rệt đến mức gần như đạt đến trạng thái hoàn hảo.
Hơn nữa, sự rèn luyện từ việc chữa trị đồ sứ đã giúp cậu trở nên vô cùng nhạy cảm với màu sắc, đến mức hiện tại hầu như không có gì có thể qua mắt được cậu.
Mỗi lần đến thăm Đỗ lão gia, Vân Chu thỉnh thoảng cũng ghé qua chợ đồ cổ để dạo một vòng, tìm xem có nhặt được món hời nào không.
Khi đi ngang một quầy bán đồ sứ, cậu tiện tay cầm lên một chiếc “chén phấn màu đời Ung Chính, vẽ Ngu mỹ nhân và hoa cỏ”.
Chiếc chén này có thân mỏng nhẹ, bên trong thành chén vẽ ba bông Ngu mỹ nhân đang nở rộ với nhụy hoa hồng nhạt xen trắng, bên cạnh còn có một nụ hoa đang chờ bung nở.
Nhưng cậu không cần phải quan sát kỹ, chỉ vừa chạm tay vào đã biết là đồ giả.
Hoa văn Ngu mỹ nhân trong đồ sứ quan diêu thời Ung Chính thuộc loại cực kỳ hiếm thấy, tất nhiên sẽ được vẽ cực kỳ tỉ mỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT