Phùng đại sư từ nãy đến giờ vẫn im lặng, sợ quấy rầy đối phương. Lúc này, nhìn thấy chiếc chén nhữ diêu xanh thẫm men gốm vừa được phục hồi như ban đầu, trong ngực ông như căng đầy, mọi cảm xúc dồn nén cuộn trào, khóe mắt không khỏi ánh lên làn lệ.
Bao nhiêu năm tâm nguyện thành hiện thực, niềm vui sướng xen lẫn cảm giác kích động khi cuối cùng cũng sửa chữa thành công sau biết bao lần thất bại, đủ loại cảm xúc ùa đến, nhưng quan trọng nhất chính là việc có được một đồ đệ vừa thông minh vừa chăm chỉ, khiến ông vô cùng vui mừng.
“Chữa trị rất tốt.” Phùng đại sư dùng bàn tay lạnh lẽo vỗ nhẹ lên vai Vân Chu, “Rất lợi hại, một lần là thành công.”
“Thật tốt quá!” Vân Chu vui mừng khôn xiết, đôi mắt rực sáng lấp lánh, nâng chiếc chén nhữ diêu xanh thẫm men gốm vừa được chữa trị xong lên, cẩn thận quan sát dưới ánh mặt trời.
Chỉ thấy trong ánh sáng tự nhiên, miệng lớn miệng nhỏ của chiếc chén đều phủ men gốm, bề mặt men tỏa ra sắc xanh óng ả mượt mà, men mịn màng như ngọc bích, hoàn toàn tự nhiên, không hề thấy một tì vết.
Như thể xuyên qua mấy trăm năm, trải qua 72 công đoạn phức tạp, vừa mở lò đã lấy ra chiếc chén nhữ diêu xanh thẫm men gốm hoàn mỹ này.
Sau khi Vân Chu xem xét xong, Phùng đại sư cũng không nỡ rời tay, vuốt ve món bảo vật quý giá ấy: “Phần chi đinh ngân bên dưới không cần chữa, cứ giữ nguyên trạng là được. Không chỉ có ý nghĩa lịch sử, mà còn cho thấy rõ nơi xuất xứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play