Bên trong hộp gỗ sơn màu nâu hươu, mặt sơn láng bóng, sáng rực như vừa vớt từ dưới nước lên, mang lại cho người ta cảm giác đầy đặn, tròn trịa.
Xét về kỹ thuật chế tác và độ quý giá, giá trị của món này còn cao hơn cả món trước.
Vân Chu vẫn luôn chăm chú ngắm nghía hai món đồ sơn này, âm thầm cảm thán cuộc sống tinh tế và xa hoa của người xưa. Rất nhiều kỹ thuật thủ công được truyền lại đến nay, hoặc là gần như thất truyền, hoặc đã bị thị trường lãng quên, rốt cuộc cũng không thể phục chế ra loại tinh phẩm này nữa.
Hồng Hải vuốt ve món đồ sơn đỏ được chạm khắc tinh xảo, dò hỏi:
“Lão thái thái, sao bà lại muốn bán hai món này? Chúng từ đời tổ tiên truyền xuống cũng phải ba, bốn trăm năm rồi chứ?”
Hai món này đủ để coi là tinh phẩm, đều là đồ của nữ quyến các danh môn vọng tộc, kỹ thuật chế tác gần như không tìm ra tì vết. Riêng chiếc rương da khảm bách bảo sơn đen kia, nạm đầy phỉ thúy, mã não, hổ phách cùng nhiều loại ngọc quý khác, đã đủ để thấy giá trị liên thành.
Hơn nữa, bà lão này mặt mày hiền hậu, giọng nói dịu dàng, vừa nhìn đã biết là người có giáo dưỡng, hoàn toàn khác hạng người với Phạm Khải trước đó, nên hắn cũng không cần cố ý ép giá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT