Vân Chu trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng, cậu vuốt ve chiếc trâm cài áo mang tên 【Thúy Vũ Linh】 yêu thích đến mức không buông tay, một món trâm cài được chế tác tinh xảo như thế này thì ai mà chẳng thích chứ?
“Cậu thích là được rồi.” Đôi mắt vốn luôn lạnh nhạt của Từ Trạch bỗng trở nên dịu dàng, “Phải là chúng tôi cảm ơn cậu mới đúng, nếu không có cậu thì làm sao có được bộ trang sức đế vương lục tinh xảo tuyệt luân này.”
“Anh em tốt thì đừng nói mấy lời đó.”
Vân Chu mỉm cười nhạt, thần thái tự nhiên, phóng khoáng, hoàn toàn không nhận ra trong mắt đối phương vừa lóe lên rồi vụt tắt một thoáng mất mát. Quả nhiên là... coi hắn là anh em sao?
Nhìn nụ cười sáng rực bên má thiếu niên, trong lòng Từ Trạch dâng lên một chút rối rắm. Lần trước, tên họ Phó nào đó trông như kẻ điên kia tuy tinh thần có vẻ không bình thường, nhưng cảm giác rõ ràng là hắn ta thích Vân Chu.
Chỉ là, thái độ của Vân Chu với người kia thì rõ ràng là tránh còn không kịp, vậy thì hắn —— thôi, vẫn giữ nguyên hiện trạng thì hơn.
Cùng lúc đó, ở hiện trường buổi chụp hình, Phó Ngôn vừa mới xuất viện sau cú đấm như trời giáng, cả người như vừa trải qua một trận bệnh nặng, sắc mặt uể oải, ngay cả quần áo trên người cũng trông lôi thôi hơn hẳn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play