Vân Chu mất một ngày để gắn liền lại chiếc đĩa sứ Minh Tuyên Đức Thanh Hoa Vân Long Văn này, dùng vải bố trắng quấn từng vòng cố định chỗ bị nứt, bảo đảm chất kết dính có thể tiếp xúc đầy đủ trong khe nứt, sau đó đặt lên bàn phơi nắng.
Nhân tiện, cậu cũng chụp lại mấy món đồ sứ khác có vết sứt, cái nào cần gắn thì gắn, cái nào cần phác họa thì phác họa, còn các bước phối màu hay làm phần bổ khuyết thì cậu chưa học được, nên tạm thời để sang một bên.
Thiếu niên bận rộn cả ngày, hơi cau mày xoa cánh tay nhức mỏi của mình, thở hổn hển rồi ngả người ngồi phịch xuống ghế. Mái tóc màu nâu nhạt ẩm ướt, để lộ đôi mắt trong trẻo như làn sóng gợn trên mặt hồ xanh biếc, khiến người ta vô thức muốn chìm đắm trong đó.
Trên chiếc cổ trắng nõn phủ một lớp mồ hôi mỏng, giọt mồ hôi trượt qua xương quai xanh tinh xảo rồi chậm rãi lăn xuống, càng làm tôn lên làn da trắng mịn như ngọc. Toàn thân cậu tỏa ra khí chất vừa non nớt vừa lười nhác, đặc biệt mê người.
Tiểu ngọc long vừa tỉnh lại từ trên cổ tay lập tức nhìn chằm chằm vào đôi mắt kia, nó ngẩng cao đầu, hai chiếc sừng nhỏ trắng muốt khẽ rung, cái đuôi ve vẩy quấn lấy đầu ngón tay thiếu niên, lớp vảy bóng loáng thoáng ẩn sắc đỏ.
“Mày tỉnh rồi à.” Vân Chu cong mắt, nghiêng người lại gần quan sát nó, “Ừm, hình như dài ra thêm một chút, vảy cũng đẹp hơn trước, sắp biến thành tiểu ngân long rồi.”
Sau lần hấp thu linh khí và nuốt vụn phỉ thúy cao băng chủng này, tiểu ngọc long trở nên sáng rực rỡ, toàn thân vảy lấp lánh, chỉ còn một phần tư số vảy bạc là chưa phát sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play