Hoắc Nhị một lòng muốn gây sự với Tống Tầm Nam, nghe cậu còn muốn đặt cược, ánh mắt gã mang theo sự châm chọc nhìn cậu từ đầu đến chân, khinh thường nói: “Với thân phận hiện tại của cậu, còn có thể cược gì với tôi?”
Tống Tầm Nam không tức giận, giọng điệu thong dong: “Cậu Hoắc không nghĩ ra được cược gì, tôi thì đã nghĩ kỹ rồi.”
Cậu khẽ mở đôi môi mỏng, giọng nói không nặng, nhưng nội dung nghe lại vô cùng chọc giận người khác: “Vừa hay gần đây tôi đang thiếu một chiếc xe, hay là cược chiếc xe đang đậu ngoài cửa nhà cậu Hoắc đi.”
Cậu không biết hôm nay Hoắc Nhị lái xe gì, nhưng với tính cách thích khoe khoang của đối phương, chắc chắn là sẽ lấy chiếc xe tốt nhất ra để tán gái.
Hoắc Nhị nghe vậy suýt nữa đã hất rượu vào mặt Tống Tầm Nam: “Đừng có mơ! Đó là xe tôi mới mua!”
Đoán đúng rồi.
Tống Tầm Nam một bên cảm khái Hoắc Nhị người này thật đúng là không có đầu óc, một bên lười biếng chống trán, mắt lờ đờ vì men say: “Cược hay không? Chơi không nổi thì thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play