Xe đi được nửa đường thì ngoài cửa sổ bắt đầu có những hạt mưa tí tách rơi, đập vào cửa kính xe, làm nhòe đi ánh đèn đường thành những vầng sáng màu cam ấm áp.
Có lẽ do hơi men dâng lên, cũng có lẽ do tiếng mưa rơi có tác dụng thôi miên tuyệt vời, Tống Tầm Nam dần dần thiếp đi thật, đầu nghiêng sang một bên, gối lên cửa kính xe.
Văn Kim Nhiên vừa cúp điện thoại liền nghe thấy câu hỏi này, sững sờ, đúng vậy, nhà mới của anh cậu ta ở đâu?
"Hả? Ồ đúng rồi, em còn chưa biết địa chỉ nhà mới của anh Nam." Văn Kim Nhiên nói rồi định đẩy Tống Tầm Nam hỏi cậu về đâu, nhưng Văn Hành đã ngăn động tác của cậu ta lại.
"Ngủ rồi." Văn Hành nói.
Văn Kim Nhiên nhìn sang, quả thật đã ngủ rồi.
Hàng mi dài cong vút rũ xuống, che đi đôi mắt luôn mang theo chút châm biếm kia, ở dưới đáy mắt hằn lên một quầng thâm nhàn nhạt. Mái tóc rối theo động tác của chủ nhân trượt xuống gò má, nhẹ nhàng phập phồng theo từng nhịp thở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT