Tống Khê vừa ra khỏi hội trường thì đã bị Trần Phàm chặn lại, trực tiếp đưa đến nơi này.
Tống Tầm Nam không ngờ họ lại ở quán cà phê, may mà Văn Hành không nói đi quán cà phê, nếu không thì còn có chuyện xấu hổ hơn cả hai người đàn ông to xác ngồi trong rừng cây nhỏ xem tình nhân hôn môi.
Cậu rất hài lòng với hiệu suất của Trần Phàm, nói: “Phiền luật sư Trần đưa điện thoại cho Tống Khê.”
Trần Phàm đưa điện thoại cho Tống Khê.
Tống Khê đặt ly cà phê xuống, lực có hơi mạnh, cà phê văng ra một chút. Cậu ta nhận lấy điện thoại, cố gắng không để mình thất thố: “Anh...”
Tống Tầm Nam căn bản không có ý định để cậu ta nói, trực tiếp cắt ngang: “Tống Khê, cậu đừng có ở đây lải nhải với tôi, căn nhà và đồ đạc của bố mẹ tôi nếu có một chút sơ suất nào, cả nhà họ Tống các người đừng hòng yên ổn.”
Nói xong câu đó, tâm trạng Tống Tầm Nam rõ ràng tốt lên, cậu không quan tâm đến hơi thở đột nhiên cứng lại ở đầu dây bên kia của Tống Khê, trực tiếp cúp máy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT