Tứ gia cũng không có thời gian cùng Ôn Hinh nói thêm gì, chỉ là cách mành nắm tay nàng một chút, liền giục ngựa rời đi.
Ôn Hinh xuyên qua mành nhìn bóng dáng Tứ gia đuổi theo đoàn xe phía trước, lúc này mới nghiêng đầu nhìn Tô Bồi Thịnh đang cong lưng chờ ở một bên, cười nói: “Tô công công làm phiền rồi, chúng ta đi thôi.”
“Vâng.” Tô Bồi Thịnh cười đáp, trong lòng có chút không vui, so với việc cùng Tứ gia tiến cung thì việc hộ tống một vị cách cách hồi phủ tự nhiên kém thể diện hơn.
Nhưng chủ tử gia đã phân phó, hắn cũng không dám không nghe.
Ôn cách cách thật là số tốt, cả đoạn đường đi ra ngoài cũng không thấy nàng tận tâm với chủ tử gia bao nhiêu, vậy mà chủ tử gia lại hết mực cưng chiều, đưa nàng đi dạo khắp Tây An phủ, mới vào phủ bao lâu, xem ra là sắp thăng tiến rồi.
Ôn Hinh không biết Tô Bồi Thịnh đang thầm mắng trong lòng, ở trong xe ngựa cẩn thận trang điểm lại dung nhan, Vân Linh bên cạnh cũng đi theo có chút khẩn trương.
Đợi đến khi xe ngựa dừng lại, Vân Linh liền xuống xe trước.
Bên ngoài phủ Tứ gia, Phúc tấn tự mình dẫn người ra nghênh đón Tứ gia, thấy xe ngựa của Tứ gia dừng lại, ai nấy trên mặt đều có chút kích động, ngay cả Phúc tấn luôn luôn lạnh lùng cũng có ánh mắt nóng bỏng.
Đợi đến khi mành xe vén lên, mọi người nín thở im lặng rồi thấy Vân Linh khom lưng nhẹ nhàng xuống xe, xa phu ở phía trước hạ bậc, rồi thấy Vân Linh khom người đỡ Ôn cách cách từ trong xe ngựa xuống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play