Ôn Hinh đi nghênh Cảnh cách cách vào, cười nói: “Lộn xộn quá, bên ngươi thu dọn xong chưa? Tin tới đột ngột, ngày mai chúng ta ra khỏi thành sợ là phải ra cửa thành chờ sớm một chút, ngươi bảo người bên cạnh mang nhiều quần áo ấm vào.”
Cảnh cách cách nhìn Ôn cách cách, chỉ thấy gương mặt nàng càng thêm kiều diễm vô song, da thịt như phát sáng, so với nàng thật là kém xa.
Trong lòng có chút mất mát lại có vài phần giải thoát, chỉ riêng gương mặt này, chủ tử gia có thể nhìn ai khác?
Ôn cách cách tuổi còn nhỏ như vậy, chỉ cần hành sự cẩn thận, chỉ bằng gương mặt này mười năm ân sủng khó thoát, giống như Lý trắc phúc tấn.
“Đa tạ Ôn cách cách nhắc nhở, lát nữa ta sẽ bảo họ.”
Ôn Hinh rõ ràng cảm nhận được thiện ý và sự khuất phục của Cảnh thị, trong lòng hơi bất ngờ, còn tưởng rằng với sự kiêu ngạo của Cảnh thị thì thế nào cũng phải chống cự một chút.
Mặt không đổi sắc, tiếp lời cười nói: “Chúng ta hồi kinh dọc đường lạnh lắm, chủ tử gia có được thứ tốt trên đường không sợ lạnh, thùng đồng hai lớp, bên trong đặt than nóng hực, vừa sưởi ấm vừa có nước ấm uống. Ta đã sai người đi tìm thợ làm một cái, cũng khéo, đến Tây An phủ sai người làm, tính ra hôm nay cũng nên lấy về rồi, lát nữa sẽ cho người đưa cho ngươi.”
Nghe Ôn cách cách nói, Cảnh cách cách tự nhiên biết là thứ gì, Tiền Lâm đã sớm nghe ngóng được, đó chính là thứ chủ tử gia tốn công tìm cho Ôn cách cách.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play