“Cậu nói xem, thị lực của rắn có phải rất kém không?”
“Đúng là rất kém, nhất là mấy con rắn nhỏ như vậy.” Phương Tây nhìn theo hướng mắt hắn, khẽ cảm thán — trời ạ, một người một rắn lại đang nhìn nhau qua khoảng cách mấy mét.
“Khoảng cách này, chắc là nó không thấy rõ cậu đâu.” Phương Tây bất giác thở dài. Bình thường nhìn thấy Tướng quân lãnh khốc bao nhiêu, cũng chưa từng thấy hắn dịu dàng mà chăm chú nhìn ai như vậy.
Tin tức tố đúng là mạnh mẽ quá mức.
Lạc Thất ngậm đầu thìa tiêm, chăm chú theo dõi hành động của con rắn nhỏ với vẻ rất có hứng thú. Sinh vật nhỏ kia lăn qua lăn lại trong rương, thân mình dán sát lên mặt pha lê, uốn thành từng vòng tròn chồng lên nhau ba lớp.
Nó hướng đầu về phía Lạc Thất, cơ thể bất động, nếu không có cái lưỡi nhỏ vẫn thè ra đẩy đẩy, trông chẳng khác gì bị hóa đá.
“Tôi cảm thấy nó nhìn thấy tôi đấy,” Lạc Thất khuấy thìa trong chén năng lượng cháo, “Thị lực của nó chắc là rất tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play