Sau lưng, Lương Lạc Yên nhìn bóng lưng nàng, ánh mắt sâu thẳm, nụ cười dần tan biến: “Vậy mà còn chưa nhận ra... thật không biết nên nói gì cho phải.”
Bạch Tri Vi hé cửa, rón rén bước ra ngoài: “Ai tìm ta vậy?”
Cố Trác nghiêng người, để lộ một thân ảnh quen thuộc thôn phụ áo vải thô, nét mặt từng trải, không ai khác ngoài Từ đại nương.
Bà kéo nàng vào góc sân, thấp giọng nói: “Cô nương, ta biết cô là người tốt, có chuyện ta muốn cầu xin cô.”
Bạch Tri Vi nhíu mày: “Xảy ra chuyện gì vậy, đại nương cứ từ từ nói.”
“Cô còn nhớ cô gái đưa cơm mấy ngày trước không? Hôm kia ta đã không thấy bóng dáng con bé nữa rồi, nó chưa từng biến mất lâu vậy bao giờ. Nếu thật sự thoát ra được thì là phúc lớn, nhưng ta sợ nó bị bắt lại...” Giọng bà trầm xuống, sắc mặt đầy lo âu.
Lối đi sau núi năm xưa đã mục nát, hiểm trở vô cùng. Giờ này còn chưa có tin tức gì, không biết Hà Độ Xuân liệu có ra được khỏi Quỷ Phong Trại?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT